Convert : Loạn thế, sinh tồn nhất có ý nghĩa phương thức, đó là tham dự tranh bá. Dùng trong tay bảo kiếm, dùng dưới háng bảo mã (BMW), đi tùy ý chinh phạt. Máu tươi lướt qua tóc mai, thi cốt đạp ở vó ngựa hạ, vung tay hô một tiếng, đây là trẫm thiên hạ. 1018. thứ 1018 Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: ThaThinhThienHa. Tình Trạng: Hoàn Thành. cổđại cungđìnhhầutước giađấu guongvolailanh ngontinh ngượcluyếntìnhthâm ngượctra songtrọngsinh trạchđấu trùngsinh ythuật. Chương 200. Mỹ nhân hoa lê dính hạt mưa, rơi lệ đầy mặt. Bắt đầu khi, Thái Tử mắt lạnh nhìn, tàn nhẫn nói: "Không được khóc." Lại sau lại, ngu vãn vừa khóc, cái kia quạnh quẽ máu lạnh, hung ác nham hiểm làm cho người ta sợ hãi Thái Tử điện hạ sắc mặt hoảng loạn, chân tay luống cuống thế nàng lau nước mắt. Hạ Hàn Xuyên dừng bước lại, cười như không cười nhìn cô. Hướng Vãn mím môi, cười đau khổ. Cô theo sau anh đi vào yến tiệc, bộ bộ đồng phục màu xanh của công nhân vệ sinh sặc sỡ giữa đám đông bộ vest sang trọng, dường như lạc lõng vô cùng. Hạ Vãn Tình vốn là một cô gái hồn nhiên, trong sáng, dù sinh trưởng trong gia đình quyền quý nhưng vẫn không hề có thái độ kiêu căng. Sau khi người bạn thân Lai Tuyết rời bỏ Lăng Thiên, cô . Tác giả Mộng Tiêu Nhị hẳn là khá quen thuộc với các bạn đọc truyện ngôn tìnhhiện nay. Có bộ được đánh giá cao, có bộ không. Thịnh Hạ Chi Luyến khi được tác giả bắt đầu viết và cho ra mắt độc giả đã gặp phải rất nhiều ý kiến trái chiều và phản ứng dữ dội. Thế nhưng, qua từng con chữ, từng chương truyện, Mộng Tiêu Nhị đã dần chinh phục khán giả với một Nhậm Ngạn Đông và Thịnh Hạ chân thật cùng đáng tắt truyệnThịnh Hạ dùng cả thanh xuân yêu Nhậm Ngạn Đông dù cho là hai người khác nhau về sở thích, ngành nghề và tính Ngạn Đông -anh bản tính lạnh nhạt, vô tâm, ít Hạ -cô trời sinh có nét đẹp kiêu ngạo, tùy hứng nhưng không yếu đuối, lụy chia tay anh, cô tự mình ôm nỗi đau, chỉ đơn giản nói ra nguyên nhân chia tay vì không hợp tính. Đúng như người ta thường nói giữa hai người yêu nhau ai tỏ tình trước thì thường chịu thiệt thòi hơn khi chia tay.....Thế nhưng cô đâu biết rằng anh không vội nói suôn, không nói nhiều nhưng hành động thì lại thể hiện không ít.....tình yêu anh đáp lại.............Nhậm Ngạn Đông "Bởi vì em ăn cái gì đều là anh đút cho em, anh vừa ăn, vừa phải suy nghĩ tính toán lượng calorie cho em sao hợp lý.""Nếu là anh, anh sẽ không lãng phí thời gian nói nhiều như vậy, còn không bằng anh dành thời gian kia nghiên cứu tạp chí, chọn lựa nhưng mẫu kiểu thiết kế quần áo và túi hợp mốt nhất cho em."......Anh cho cô mua váy áo và túi xách phiên bản giới hạn cao cấp ngoại trừ lý do vì cô yêu thích mà còn vì bảo đảm cho khi cô tham dự các hoạt động tuyên truyền sẽ không ai có thể vượt qua được lễ phục, phụ kiện cô mặc trên người, không để cô có cơ hội hâm mộ trang phục của người hiện tại anh không có gu thẩm mỹ chọn lựa túi xách nhưng vẫn kiên nhẫn nghiên cứu loại túi nào cùng với kiểu dáng quần áo nào mới có thể đạt hiệu quả thị giác tốt nhất. Thông tin truyện Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên Bạn đang theo dõi truyeê Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên của tác giả Liễu Thần Phong rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Editor 4ever13lueNhân vật chính Hạ Vãn Tình, Kiều Tân năm hôn nhân, đối mặt với sự lạnh lùng của chồng mình, cho đến bây giờ cô chưa từng thể hiện sự yếu đuối. Nhưng khi người phụ nữ bên ngoài mang thai con của anh ta đến quậy phá, cũng là lần đầu tiên cô rơi nước đầu cô kinh ngạc nhìn anh ta, sau đó cô thẳng thắn, quật cường quay lưng đi!Sau lưng nghe thấy giọng nói lạnh lùng, châm biếm của anh ta “Hạ Vãn Tình, với thân phận con gái thị trưởng của cô, có bao nhiêu là nhà giàu muốn cầu thân, sao cô phải trói buộc tôi?”Một giây khi cô ký vào giấy thỏa thuận ly hôn, cô tìm lại kiêu hãnh, nụ cười tươi tắn như ban nói “Mạc Lăng Thiên, nếu yêu anh là một sai lầm, vậy tôi sẽ tự mình gách vác hậu quả của ba năm vừa qua. Từ nay về sau, anh không có tư cách lợi dụng tình yêu này mà tổn thương tôi nữa!”Một tháng sau khi ly tử giàu có nhà họ Kiều về nước, chỉ vừa nhìn thoáng qua tình hình, anh liền xuất hiện trong lúc cô chật vật nhất, lại còn đề cập đến hôn nói “Gả cho tôi đi, chẳng những để cha mẹ yên tâm, mà còn có thể đả kích người đàn ông đã làm cô tổn thương!”Anh nói “Gả cho tôi, tôi cam đoan cả đời này sẽ không phản bội cô, bởi vì người con gái mà tôi yêu kia sẽ không bao giờ trở về nữa!”Đối mặt với người đàn ông phong độ, vui vẻ hòa nhã, lại sâu không lường được này, cô chỉ còn lý hỏi “Không phải vì yêu, dĩ nhiên là có mưu đồ, điều kiện là gì?”Đáp án rất đơn giản, nhưng tàn nhẫn Chỉ vì cô là con gái của thị trưởng!A, quả nhiên. Về phần thân thế của anh, thật sự là một người đàn ông không tồi. Việc này dễ như trở bàn tay, nếu không vì yêu, vậy thì hôn nhân quyền lực rồi sẽ kéo dài bao lâu? Nhưng nếu có tình yêu, rồi trò chơi này sẽ ra sao?Cho nên cô bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mặt này, bây giờ cô lựa chọn một cuộc hôn nhân không tình yêu! Xem thêm Truyện Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên Danh sách chương Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên Review truyện Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên Cập nhật Review truyện Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên của tác giả Liễu Thần Phong mới nhất tại Từ khoá Đọc truyện Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên full, chương 1, chương cuối. Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên review, Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Thịnh Hạ Vãn Tình Thiên “Này ~”CảTương Văn Nhạc và Cục trưởng Cao đều cùng trố mắt nhìn người kia, rồi vô thức chuyển ánh mắt về phía Hạ Vãn Tình. Chỉ thấy khuôn mặt Vãn Tình đã trắng bệch, thế nhưng biểu cảm lại vẫn bình tĩnh.“Vãn Tình, thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây!”Giọng nói này, khuôn mặt này, nụ cười này đã biến mất ba năm qua, giờ phút này trở lại giống như một cơn ác Tuyết mỉm cười, dịu dàng thanh nhã, hoàn toàn không hề có vẻ gì là nhân tình đáng xấu hổ, mà ngược lại còn tự tin gấp mười lần vợ qua là cô ta dựa vào việc có được tình yêu của Mạc Lăng Thiên. Vãn Tình nhìn thẳng mặt Mạc Lăng mặt tuấn tú này, nụ cười đã làm điên đảo biết bao cô gái, cũng chính nụ cười này đã mê hoặc toàn bộ tâm trí của cô. Giờ phút này sao lại giốngnhư ma nói cuộc hôn nhân ba năm của họ là nhà giam củaquỷ, vậy thì cuộc gặp gỡ này chính là quyết định của quỷ, đủ để đẩy VãnTình vào chỗ tốt lắm. Ba năm, cô đã thua, không thểkhông thừa nhận, khi nhìn thấy bàn tay ngọc ngà của Lai Tuyết đang khoác vào cánh tay Mạc Lăng Thiên, thì lòng cô đã hoàn toàn vỡ vụn, không còn cách nào liền lại được tân hôn ngày đó, anh ta nói Tình yêu của Hạ Vãn Tình cô rất tùy tiện, cả đời này tôi cũng sẽ không yêu cô!’Lúc này cô đã đến sái cổ, tin đến tan nát cõi chưa từng khóc trước mặt anh ta, nhưng giờ phút này cô vô cùng đau lòng, tuyệt vọng.“Mạc Lăng Thiên, đây là quà gặp mặt của anh sao?”Lời này là cô cố ý nói cho Lai Tuyết nghe, nhưng lại nhìn chằm chằm vào Mạc Lăng Thiên. Cô dùng tất cả sức lực, lời vừa nói ra khiến cõi lòng đaunhư cắt, thậm chí ngay cả thở cũng trở nên khó khăn. Nhưng cô không muốn để bản thân phải bối Vãn Tình cô rất quan trọng thểdiện, rất mạnh mẽ. Cô đã từng nghĩ rằng dùng thời gian cả một đời chămsóc thì anh ta sẽ quay đầu lại, mọi chuyện sẽ được giải cô đã hoàn toàn sai rồi, cô quật cường cao nhiêu thì anh ta tàn nhẫn bấy vừa cười vừa giận dữ nói, ban đầu chỉ hơi run rẩy, nhưng trong mắt đã không thể ngăn được nước mắt cứ rơi!Đúng vậy, cô đã không còn đường lui này không hẳn là không tốt, có lẽ là anh ta chỉ đang giúp cô kết thúc việc này một cách êm mặt lạnh lùng đã từng rất đẹp trai kia, lúc này thật quá ngứa mắt!“Cô Hạ ~”Tiểu Quách hơi lo lắng gọi cô, Cục trưởng Cao cũng hối hận đã đưa Vãn Tìnhđến chỗ này, còn Tương Văn Nhạc lại giả vờ như không hay không biết.“Hạ Vãn Tình, muốn nói gì thì lát nữa về rồi nói sau!”Ánh mắt của Mạc Lăng Thiên lạnh lùng, chế giễu, mà lời anh ta vừa nói ralại càng làm cho người ta buồn cười, giờ cô lại là người cố tình gây sựcơ đầy?“Mạc Lăng Thiên, chúng ta kết thúc rồi!”Cô ngẩngcao đầu, trước mặt mọi người, cô tao nhã, thanh thoát như một bà hoàng,chẳng quan tâm đến việc tim đang rỉ máu, cô sẽ không để lộ ra sự yếuđuối của bản mạnh mẽ giống như chiến sĩ trên chiến trường đầy mùi thuốc súng, nhưng vẻ mặt của cô lại quá thê vậy, những gì cô đã cố gắng cho cuộc hôn nhân ba năm này quả thật quá đáng buồn. “A, Cô Hạ.” Tiểu Quách lo lắng gọi với theo.“Lăng Thiên, em thật sự không ngờ sự việc sẽ như thế này!” Lời nói của Lai Tuyết sắc như dao cứa vào Tình bước đi rất nhanh, như thể phía sau có thú dữ hoặc nước lũ vậy. Ra khỏi cửa, mặt trời vẫn chưa lặn hẳn, cả bầu trời ánh lên một màu vàngchiều tà, trên đường chiếu rọi vài ánh nắng mờ nhạt. Giống như cuộc hônnhân này, lóe sáng lên rồi vụt tắt, đẹp đẽ mà hư ảo, rốt cuộc cũng phảikết thúc.“A, cô Hạ, cô đi đâu vậy, tôi đưa cô đi!”TiểuQuách được Cục trưởng Cao dặn dò nên đặt biệt đi theo cô, nhưng có vẻVãn Tình không nghe thấy lời anh ta nói, cô chỉ tiếp tục bước đi nhanhnhư bay. Như thể muốn dùng mọi sức lực đi thật nhanh, để xoa dịu nỗi đau trong mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt không biết từ khi nào đã bắt đầu rơi, khóc đến nhạt nhòa mới nhận ra lòng đã đau đến cực Lăng Thiên, tên đàn ông chết tiệt này, rõ ràng không thương cô, nhưngvẫn cưới cô về để rồi đối xử lạnh lùng. Là do cô bị mù rồi, hay là bị ma xui quỷ khiến nên mới kiên trì đến ba đáng, rất không đáng. Lần đầu tiên Vãn Tình cười đến mức khó tin.“Cô Hạ! Xin cô đừng làm tôi sợ, được không?”Mặc dù Tiểu Quách là đàn ông nhưng vẫn phải chạy mới đuổi theo kịp VãnTình. Rồi lại nhìn thấy nước mắt nhạt nhòa trên mặt cô, anh chưa từngthấy Vãn Tình khổ sở đến thế bao giờ, vì thế không khỏi sốt ruột.“Anh chê tôi khó chịu thì đừng đi theo tôi nữa!”Vãn Tình buồn bực trừng mắt nhìn Tiểu Quách như muốn ăn thịt anh ta. Cô gái này xinh đẹp, thông minh, từ dáng người đến cốt cách đều không có gìđáng chê, tên Mạc Lăng Thiên ngu xuẩn kia quả thật là mắt so với cô gái mạnh mẽ như Hạ Vãn Tình thì dường như đàn ông thường thích cô gái dịu dàng như Lai Tuyết Quách vô tình so sánh, ánh mắt của anh ta cũng tố giác những gì anh ta đang suy vặn khiến Vãn Tình đau lòng. Đúng vậy, cô rất lạc quan với mối tìnhnày, cũng rất mù quáng, cố chấp. Cô chỉ nghĩ có thể một công đôi việc,cũng có thể thành toàn cho rất nhiều người. Nhưng mà rốt cuộc thì khôngcó gì cả! Thậm chí còn phải nhận lấy nhục cô lại không sớm nhận ra người mà Mạc Lăng Thiên thích là Lai Tuyết chứ không phải là thật ngốc, là người phụ nữ ngốc nhất trên ngốc lại cười cứng nhắc, không dịu dàng cũng không tinh tế.“Đừng đi theo tôi, tôi cảm thấy phiền lắm!”Bởi vì ánh mắt vừa rồi của Tiểu Quách khiến Vãn Tình bực dọc. Tiểu Quách bị Sư tử Hà Đông’ rống cho một trận, chỉ còn biết đứng nguyên tại nữ khi giận lên thật là đáng sợ, nhất là khi thất tình. À không, phải là người phụ nữ đổ vỡ trong hôn nhân thì càng đáng sợ!Tiểu Quách sờ sờ mũi, vô tội đứng sang một Tình tiếp tục sải bước đi nhanh hơn, cảm giác đau đớn quá mãnh liệt,khiến cho cô cảm thấy quá áp lực đến mỗi một hơi thở đều cảm thấy đêm buông xuống, trong quán bar nhộn nhịp trên phố, dường như nơi đâyđã chuẩn bị sẵn cho con người tan nát cõi lòng này. Ngọn đèn mờ ảo cóthể che dấu tất cả đau thương và buồn Tình vừa tự chuốc say mình, vừa cầm điện thoại định gọi cho người ạn thân khi cô mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn từ một số lạ, Vãn Tình xemxong rồi ném điện thoại sang một bên, rơi đi đâu cũng mặc kệ.Vãn Tình, thật lòng xin lỗi. Lăng Thiên nói trong lòng anh ấy chỉ có mộtmình tôi, tôi đã mang thai con của anh ấy, xin hãy tác thành cho chúngtôi đi!’Ha, ha, Vãn Tình cười không thành tiếng, cõi lòng tannát đến tột đỉnh. Cùng lúc, di động của cô bị một người đàn ông điểntrai nhặt được. Gác điện thoại, mặtHạ Vãn Tình tái nhợt, cứ đờ người ra như vậy thật lâu, cả tâm trí chỉsuy nghĩ một việc, Lai Tuyết đã trở về’!“Cô Hạ, cô không sao chứ? Đã đến giờ rồi, Cục trưởng Cao đang đợi ở bên ngoài!”Trợ lý Tiểu Quách thấy Hạ Vãn Tình ngồi ngẩn người trong phòng làm việc, cô vừa quan tâm, vừa thúc giục. Chuyện gì lại có thể khiến trưởng phòngthông minh tài năng của họ thất thần như thế.“Tôi cảm thấy không khỏe, buổi tối nay không đi dùng cơm được!”Hôm nay có một bữa tiệc tối, ngay buổi chiều, cục trưởng đã thông báo, bữatiệc này là do bạn học của Cục trưởng Cao mời, đương nhiên phải đi,nhưng ngoài Cục trưởng Cao ra thì ý ông ta còn muốn mời cả Vãn Tình, bởi vì cô là con gái của Thị trưởng với Cục trưởng Hòa, HạVãn Tình cũng là một nhân vật quan trọng, không phải chỉ vì địa vụ củacha cô, mà quan trọng hơn chính là khả năng làm việc xuất sắc của ra, một điều quan trọng nữa là chồng của cô, Mạc Lăng Thiên cũnglà một nhân vật tầm nên, Hạ Vãn Tình nói không tham dự bữa tiệc này, thì thật là quá khó rồi.“Tiểu Hạ, bữa cơm này là danh dự của tôi, dù cô không ăn, thì cũng phải đến ngồi một chút!”Lát sau, Cục trưởng Cao bước đến, giọng ông ta âm u, vẻ mặt cũng rất khó coi!“Tôi nói thật ~”Hạ Vãn Tình không được tự nhiên, nhưng Cục trưởng lại chặn lời của cô.“Ngồi vài phút thôi, sau đó thì tìm cớ gì đó phải đi!”Cục trưởng Cao nói xong, định xoay người rời khỏi, bàn tay cầm chuột của Hạ Vãn Tình vô thức siết chặt lại. Bởi vì việc Lai Tuyết trở về mà cô luôn cứ suy nghĩ suốt một ngày.“A, câu lạc bộ Vĩnh Sinh!”Trên xe, ngoài Cục trưởng Cao thì còn có trưởng phòng Phó. Khi xe dừng lạitrước một nhà hàng khá sang trọng, Khoa trưởng Phó xúc động cảm thán một câu, còn Hạ Vãn Tình vẫn cứ nghiêm mặt, như thể cô chẳng nghe bất cứ ai nói gì cả, lúc này trong đầu cô đều là tin tức Lai Tuyết đã trở về được hai tháng.“Tiểu Hạ, xuống xe!”Cục trưởng Cao hơi tứcgiận với thái độ lơ đễnh của Hạ Vãn Tình, vì cái gì mà Hạ Vãn Tình lạichẳng để ý đến hình ảnh của mình như thế.“A!”Vãn Tình thấy cục trưởng tức giận thì mới ý thức được vừa rồi bản thân đã thất thần, cô tỏ ý xin lỗi rồi vội vàng xuống xe.“Vào ngồi một lát, nếu cô thật sự không thoải mái thì xin phép đi về.”Cục trưởng Cao thấy không phải là Hạ Vãn Tình cố tình không nể mặt ông nên ông cũng không muốn so đo nữa.“Vâng!”Vãn Tình chỉ ậm ừ khiến Trưởng phòng Phó không hài lòng, đang định nói gìđó thì thấy cửa mở, một người đàn ông trung niên tươi cười bước đến.”“A, ông Cao, đợi ông mãi đấy, mời vào mời vào!”“Cô Hạ, hân hạnh, hân hạnh!”Hạ Vãn Tình đã từng gặp kiểu người tươi cười vui vẻ này nhiều lần, cô chỉhơi nhếch khóe môi, khiến cho người ta cảm thấy chút lạnh lùng.“Mời vào trong!”Nhưng sự lạnh nhạt của Vãn Tình không đủ để khiến ông giám đốc Tương Văn Nhạc này mất hứng, ông ta lại bày ra vẻ mặt tươi cười dẫn đoàn người vàotrong.“Thật vinh hạnh được đặc biệt mời các vị lãnh đạo đến kiểm tra, nếu có chỗ nào không vừa ý thì cứ việc nói ra, chúng tôi sẽ cảithiện!”Lời nói này nghe qua thì rất đàng hoàng, thật ra là cóthâm ý khác, chỉ là tất cả mọi người đều hiểu, không cần phải nói trắngra nữa.“Thật khéo quá, hôm nay còn một vị khách nữa, đến lúc mọi người thấy thì cũng đừng giật mình.”Rõ ràng nhìn ra được rằng tuy hôm nay Tương Văn Nhạc này tỏ ra vui vẻ,nhưng khi ông ta nói những lời này thì lại đầy ẩn ý liếc nhìn Vãn Vãn Tình bị cái liếc mắt này gây chú ý, đột nhiên như nghĩ ra điều gìđó, cô trở nên căng thẳng, hay là ông ta cũng mời Mạc Lăng Thiên?Tưởng tượng đến việc có thể sẽ gặp Mạc Lăng Thiên ở đây, vẻ mặt Vãn Tình trởnên cứng nhắc. Trong một khắc, cô đã định đứng lên ra về, nhưng vẫn chậm chân.“Danh tiếng của ông Tương quả thật là không hề tầm thường, tôi cũng được thơm lây!”Giọng nói quen thuộc vang lên ngăn Vãn Tình lại, cô giật mình xoay người lại.

thịnh hạ vãn tình thiên truyện